Đỗ Hồng

Đợi Chờ




 
Cả một đời chờ đêm mở mắt
Thấy trời rọi sáng giữa tâm tư
Nghĩa trang thức giấc nghìn thu vắng
Cất tiếng reo vui lúc tạ từ
 
Cả một đời chờ trăng xuống núi
Tìm người tri kỷ họa vần thơ
Ghi lên trời thẳm tâm tình mới
Nối kết ngàn xưa với bây giờ
 
Cả một đời chờ nghe gió hát
Khúc ca tình ái thuở hồng hoang
Từ em ta có trong trời đất
Với trái tim yêu đập rộn ràng
 
Cả một đời chờ xuân trở lại
Cho ta về giữa trái tim nhau
Chân trần xuôi ngược qua trăm hướng
Ta ngỡ gặp em tự kiếp nào
 
Cả một đời chờ thơ mở cửa
Gặp em đang mặc áo thu vàng
Đi trên đường nhớ mùa hoa chết
Về tận cùng trong nỗi muộn màng
 
Cả một đời chờ xe chuyến cuối
Đưa ta về với khối tình sâu
Nằm trông vũ trụ xa vời vợi
Hun hút em đi một bóng sầu

 
 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 20 tháng 3 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Đợi Chờ"